Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

Tháo còng lưng mượn đầu Vương Hậu

   Tam quốc dã sử bổ di phần 50

Nhắc lại Tháo mượn chiếu Thiên Tử đi đánh Viên Thuật. Thuật thấy thanh thế quân Tháo to quá bèn đóng cửa không ra giao chiến đợi quân Tháo hết lương sinh biến. Tháo đốc quân đánh hơn tháng lương ăn gần hết liền đưa thưa sang vay Tôn Sách được mười vạn hộc lương. Quan coi lương là Vương Hậu thấy ít quá không đủ phát cho quân, vào bẩm với Tháo, hỏi xem nên làm thế nào?
Tháo nói:
    - Đem hộc nhỏ mà phát cho chúng nó, tạm cấp cứu lấy một lúc.
Hậu hỏi:
    - Thế ngộ quân sĩ kêu ca thì nói thế nào?
Tháo nói:
    - Ta đã có chống lưng rồi thì lo gì. Vả lại trong thời đại rối ren này, ai cũng gù cả, mình thẳng lưng thì thành khuyết tật. Đến lúc ấy,
Vương hậu vâng lệnh lui ra.
Tháo cho người đi dò các trại, chỗ nào cũng thấy quân ta thán rằng: Thừa tướng đánh lừa quân.
Tháo thấy vậy mật cho người ra đòi Vương Hậu vào bảo rằng:
    - Này ta muốn mượn ngươi một cái, để dẹp yên lòng dân, người đừng nên tiếc.
Hậu hỏi:
    - Thừa tướng muốn dùng cái gì?
Tháo nói

 - Ta muốn mượn cái đầu ngươi để dẹp yên lòng quân.
Hậu thất kinh, kêu oan. Tháo lại nói:
    - Ta cũng biết người không có tội nhưng người cứ nhận tội đi không thì lòng quân sinh biến. Sau này người chết rồi còn lại vợ con và tất cả mọi thứ ở đây ta sẽ lo liệu.
Vương Hậu muốn nói nữa, nhưng Tháo đã gọi ngay đao phủ vào lôi Hậu ra ngoài cửa chém rồi bêu đầu lên một cái sào dài, yết thị rằng: "Vương Hậu cố tình làm đấu nhỏ, để ăn cắp lương vua, nay chiếu quân pháp trị tội".
Thật là:
Lưng gù lưng thẳng lưng cong
Cứ dính lưng Tháo là xong một đời.

4 nhận xét:

  1. Than ôi!

    :(
    ĐT nay mới trở lại blog ha, vắng lâu thiệt, hi hi hi...

    Trả lờiXóa
  2. Tiên sinh đã hạ phàm, thật là thỏa lòng mong mỏi của bá tánh!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn tiên sinh đã chiếu cố. Nỗi lo cơm áo gạo tiền nào đã nhẹ vơi. Thú vui tao nhã ngày nào giờ mai một đi nhiều quá. Tiên sinh chắc hẳn đã nhẹ gánh đi mấy phần?

      Xóa